Page 135 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 135

134     Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo…


                                Ở chị luôn tỏa ra một sức mạnh tiềm tàng. Đó là sức mạnh
                         của một nữ chiến sĩ cương nghị, nghiêm túc và nguyên tắc khi làm
                         nhiệm vụ. Nhưng ẩn bên trong là một trái tim luôn ngân lên nhịp

                         đập của yêu thương, sự chia sẻ và cảm thông dành cho đồng chí,
                         đồng đội và người dân khi họ gặp khó khăn, hoạn nạn.

                                Trong  những  chuyến  công  tác  đến  vùng  sâu,  vùng  xa,
                         huyện biên giới của tỉnh Đắk Lắk, chị được  tận mắt chứng kiến

                         nhiều ngôi nhà xiêu vẹo bốn mùa thông thốc gió của các hộ nghèo,
                         những người phụ nữ người dân tộc thiểu số với chân trần, địu con
                         trên con đường mòn để đến rẫy từ lúc gà gáy, những em bé mặt

                         mũi lem luốc bụi đất nghịch ngợm giữa trời nắng gắt, bữa cơm chỉ
                         có rau rừng... Bà con nơi ấy rất khó khăn và gian khổ, luôn khép
                         mình trong nhịp thở của cuộc sống giản đơn. Sáng lên rừng lên

                         rẫy từ lúc mặt trời đang mê mải ngủ vùi trong bụng núi, chiều tất
                         tả trở về trong ánh hoàng hôn nhập nhoạng. Sống trong sự vất vả

                         và lam lũ, oằn mình suốt cả ngày nhưng vẫn không thoát cảnh đói
                         nghèo. Một số trẻ em đã qua tuổi đến trường nhưng không biết
                         chữ... Chị luôn đặt câu hỏi cho chính mình: Phải làm gì để cuộc

                         sống của họ khởi sắc? Câu hỏi ấy ngày đêm cứ quẩn quanh và trở
                         thành nỗi trăn trở không nguôi thúc giục chị tìm cách nâng cao
                         đời sống  vật chất  và tinh thần cho  họ.  Chị  thấy  rằng  ở họ luôn

                         mang trong mình một khát vọng mãnh liệt, đó là khát vọng đổi
                         đời, vươn lên để thoát nghèo, khát vọng ấy như nước suối tuôn
                         chảy mãi không ngừng. Cuộc sống của họ sẽ khấm khá hơn, sự

                         chăm chỉ và cần cù trong lao động sẽ hiệu quả hơn nếu người dân
                         biết áp dụng khoa học, kỹ thuật vào sản xuất. Cũng có thể, họ có

                         phương án phát triển kinh tế nhưng “cái khó bó cái khôn”, thiếu
                         vốn sản xuất nên đời sống của họ không được cải thiện.
   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140