Page 114 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 114
Văn xuôi 113
Vươn lên từ vùng đất M’Drăk sỏi đá
Gặp anh trong chuyến công tác tại Đắk Lắk, tôi ấn tượng rất
lâu những câu chuyện kể về anh - Thượng tá Nguyễn Văn Dương,
Phó Trưởng phòng Cảnh sát Cơ động Công an tỉnh Đắk Lắk - một
người có gương mặt phúc hậu, nụ cười hiền và ánh mắt ấm áp.
Anh kể cho tôi nghe về vùng quê cằn cỗi, khó khăn của gia
đình và làng quê những năm 80. Sinh ra trong một gia đình nông
dân nghèo ở Kinh Môn, tỉnh Hải Dương, trước cuộc sống khốn
khó, vất vả, cha anh quyết định dắt díu gia đình đi xây dựng kinh
tế mới ở Tây Nguyên, đó là huyện M’Drăk - vùng đất chỉ có cây
cối cằn khô, bốn bề mênh mông gió lộng. Công việc duy nhất là
trồng lúa, gia đình anh phải đào mương để dẫn nước về cánh
đồng từ trong núi. Mùa khô thì đất đai cằn cỗi, hai bàn tay đào
mương đến bật máu mà nước dẫn về cánh đồng nhỏ giọt… Cực
khổ và đói kém cộng với thời tiết khắc nghiệt, người nhà rồi người
cùng làng thay phiên nhau ngã bệnh rồi mất, chủ yếu do căn bệnh
sốt rét hành hạ. Trong khi đó, cái nghèo, cái đói vẫn bám riết. Bằng
ý chí và nghị lực tuổi trẻ, người thanh niên Nguyễn Văn Dương
quyết tâm phải thay đổi cuộc đời mình.
Bước ngoặc đã đến vào năm 1994 khi anh vinh dự được
đứng trong hàng ngũ lực lượng Công an nhân dân, khởi đầu quá
trình phấn đấu không mệt mỏi. Từ một người chiến sĩ nghĩa vụ
làm nhiệm vụ bảo vệ mục tiêu tại Tỉnh ủy Đắk Lắk, rồi được cử đi
đào tạo giáo viên Quân sự võ thuật tại Trường đặc nhiệm Công an
Nhân dân (nay là trường Cao đẳng Cảnh sát nhân dân I). Sau tốt
nghiệp, anh nhận nhiệm vụ tại Phòng Cảnh sát Cơ động Công an