Page 250 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 250
Văn xuôi 249
Đại úy Lê Quyết Thắng kể, anh và Lucky gắn bó với nhau
đã hơn 6 năm, từ khi tham gia huấn luyện tại trường cho tới khi
tốt nghiệp và trở về lại đơn vị công tác. Trước đó, anh từng có gần
20 năm công tác tại bộ phận Cảnh sát Hình sự của Công an tỉnh.
Bản thân anh cũng là người yêu động vật, có tình yêu với con chó
trong nhà như một thú cưng. Nhưng khi gắn bó, huấn luyện
Lucky, anh lại có một cảm xúc thật đặc biệt. Với anh, Lucky không
chỉ là học trò, là đồng đội vào sinh ra tử với mình. Trong quá trình
huấn luyện, dường như Lucky có thể cảm nhận được cảm xúc của
anh rất rõ ràng. Khi huấn luyện, nếu nó làm một động tác sai,
ngay lập tức nó cảm nhận được thái độ không hài lòng của chủ, tỏ
ra hối lỗi, ngoan và tập trung cho các bài tập sau một cách tiến bộ
rõ rệt. Và khi nhận được lời khen động viên, nó tỏ ra hào hứng,
vui vẻ. Để đạt được sự kết nối này, cả chó và người huấn luyện
phải trải qua một quá trình rất dài và khó khăn. Là người huấn
luyện, anh cũng là người trực tiếp chăm sóc chó, nhất là khi chó
ốm, mệt, bỏ ăn.
Suốt 6 năm qua, anh và Lucky trở nên thân quen đến mức
gần như niềm vui nỗi buồn của cả 2 cùng hòa làm một. “Lucky với
mình gắn bó với nhau sống chết. Nhiều khi đi làm, chó thay mình
xông pha lên phía trước bất chấp hiểm nguy, sẵn sàng lao vào chỗ
chết nếu như mình ra lệnh. Mình tự hào về con chó của mình, nó
cũng giống như một người bạn thân trung thành và duy nhất của
mình. Và khi hoàn thành nhiệm vụ, đến một thời điểm nào đó,
câu chuyện chia xa giữa người và chó cũng chỉ là vấn đề thời gian,
bởi vì tuổi đời của nó quá ngắn, và khi nó chết đi thì mình cũng
không còn gì hết, giống như mất đi một người thân vậy…”. Đại