Page 260 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 260
Văn xuôi 259
đổi, sắp xếp, nghề khai thác yến sào vốn truyền lại từ lâu đời,
cũng gặp những khó khăn. Phương tiện đi lại chưa đảm bảo, việc
quản lý còn nhiều bất cập, nhưng, đội bảo vệ vẫn hăm hở lên
đường làm nhiệm vụ. Thúng nhỏ, đường xa, bơi từ bờ ra đảo yến
mất gần cả ngày trời, thế nhưng không sót đảo nào là không đặt
chân đến. Mùa yến về làm tổ, các bảo vệ phải cắm lại đảo để canh
gác. Hai mươi ngày mới có một chuyến tiếp phẩm, thức ăn và
nước ngọt quý lắm, phải dùng hết sức tiết kiệm, dè sẻn, ông Loi
nhớ lại.
Vào những năm tháng ấy, nói là Hợp tác xã, nhưng toàn thể
xã viên chỉ có khoảng sáu chục người, mỗi đảo rải chừng năm đến
sáu nhân viên bảo vệ là vừa hết. Khai thác cho xong hai vụ yến, đã
vào cuối năm, sóng gió mịt mù tiễn họ quay về bờ, để chờ vụ khai
thác mới vào mùa hè năm sau. Nắng, gió, sóng và những chuyến
đi đã ngấm vào da vào thịt, rắn chắc, mặn mòi, khiến họ không
thể rời khỏi cái nghề nhiều gian khổ thử thách nhưng cũng lắm
đam mê này. Những năm đó, toàn bộ Hợp tác xã chỉ có hai con
tàu, chiếc lớn nhất cũng chỉ 33 mã lực. Có những khó khăn mà
ngay chính những công nhân hiện tại của Công ty, thuộc thế hệ
con, cháu, cũng chưa chắc đã hình dung ra được. Bởi vì, cách khai
thác chăm sóc yến sào bây giờ đã khác xa, hiện đại và hết sức tiện
lợi. Ngày trước, hang nhỏ, lối đi hẹp, người khai thác phải luồn
lách hết sức khó nhọc và nguy hiểm. Trong đầu óc những người
thợ yến sào ngày đó, không bao giờ dám nghĩ đến chữ “rơi” hoặc
“rớt!” Vì thế, khai thác yến sào là công việc không chỉ nặng nhọc
mà còn nguy hiểm đến tính mạng. Dân “sào chĩa” phải được lựa
chọn là những người khỏe mạnh và cẩn trọng…