Page 230 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 230
Văn xuôi 229
xanh thủy chung, bất khuất, trơ gan cùng tuế nguyệt, phong ba,
bom đạn. Cành lá như những cánh tay chắc khỏe, gân guốc chạm
vào trời xanh, chạm vào lòng phố núi chiều buông và cả lòng tôi
đầy kính ngưỡng.
Chuông điện thoại reo. Nhà xe Ngọc Thông đi Huế đã gọi.
Mọi sự đã thành. Tôi lên xe, rời bóng cây Kơ nia, rời Ngã Sáu Ban
Mê diễm lệ, hào hùng. Sau khi trả xe cho chị Mai rồi bắt Grab ra
điểm đón. Tôi và chú Lam đi bộ trên vỉa hè, ba lô mỗi người đều
dắt 3-4 ống cơm lam khiến người đi đường ai cũng nhìn. Cơm lam
của buôn H’Ring sẽ theo chúng tôi về Huế, sẽ theo chúng tôi mãi
trong những câu chuyện về xứ cao nguyên tươi đẹp, mến khách.
Xe lăn bánh, bụi đỏ cuộn lên giữa hoàng hôn tưởng chừng làm
hồng những ráng mây chiều huyền hoặc trên đồi cao. Những
thung lũng màu mỡ cao su, café, hồ tiêu… bạt ngàn dần khuất xa.
Cỏ cây cao nguyên đã xóa tan bao muộn phiền, lo lắng chốn phố
thị. Tình người cao nguyên nồng nàn ủ áp, tỏa hương khắp bốn
bề. Tiếng chiêng xa xôi bập bùng tạm biệt ngân dài trong trí
tưởng. Cao nguyên thần thoại của Đam San ngực trần vạm vỡ
nâng cánh mặt trời, của sức mạnh đạp nghiêng núi đồi, Xinh Nhã
vẫn còn đây, nồng đượm như ly rượu mừng hạnh phúc Lam và
H’Met trong buôn H’Ring nhiều mộng ước tinh khôi.