Gió dìu ta giữa cơn mưa
Bao nhiêu bão tố cày bừa nỗi đau
Lá cây cũng đổi thay màu
Nhuộm lời bạc phếch của câu tạ từ!
Lối nào cũng thấy hư vô
Trái tim quên nhịp bởi hờ hững anh
Vỡ tan ký ức ngọt lành
Lòng ta thành bão đổ lênh láng chiều!
Đường về mấy nẻo cô liêu
Bước chân vô định những điều mênh mang
Giá người buông hết phũ phàng
Dù tim chết nửa cũng bàng hoàng đau!
Đành thôi, rút ván qua cầu
Trong thinh lặng càng quặn đau kiệt cùng
Người đi để lại mùa đông
Tặng ta về bến không chồng cầu duyên!
Khoác cho ta áo muộn phiền
Ta xin gói ghém bình yên tặng người
Người đi vui với hoa cười
Tim ta hóa đá giữa trời mùa đông!
Trần Nguyệt Ánh
Tạp chí Chư Yang Sin số 353+354 (tháng 1&2 - 2022)
Hôm nay: 0
Hôm qua: 0
Trong tuần: 0
Tất cả: 0