Nắng hoen vàng, chiều lộng gió Tây Nguyên
Đồi nương cao, cây san sát mọi miền
Nắng nhuộm tươi đất đai và cảnh vật
Gió hạ chiều bay nhẹ chốn non biên.
Mảnh đất nơi đây đầy nắng và gió
Có hương rừng và rộn tiếng chim ca
Nơi Tây Nguyên trải qua nhiều gian khó
Nhưng đi xa vẫn luôn nhớ quê nhà.
Hỡi núi rừng – sự hùng vĩ, bao la
Nuôi dưỡng bao người con vốn thật thà
Thân con trai kiên cường và lanh lợi
Gái buôn làng với giọng hát vang xa.
Hồn quê hương lưu đọng nơi tiếng hát
Qua nét hào hùng, đậm chất Tây Nguyên
Là những đêm ngồi thâu bên gió mát
Nghe chuyện xưa bằng đôi mắt dịu hiền.
Điệu oanh hùng của mảnh đất nơi đây
Được tạo nên từ câu hát vun đầy
Tiếng cồng chiêng với nét thơ cảnh vật
Gió đêm nhẹ khẽ đưa lá hàng cây.
Trên đồi nương nghe giọng hát ung dung
Muôn cỏ cây như muốn đến vui cùng
Tiếng róc rách con suối kia đang chảy
Đóa hoa rừng căng tràn sức nở bung.
Yêu quê mình, mảnh đất của cồng chiêng
Luôn dang tay chào đón những bạn hiền
Đến ghé thăm miền quê của đồi núi
Nghe hồn điệu, ôi hơi thở Tây Nguyên!
Nguyễn Đức Pho
(Trại viên Hương rừng, Núi hoa năm 2022)
Lớp: 10A13
Trường THPT Cư M’Gar, Đắk Lắk
Hôm nay: 0
Hôm qua: 0
Trong tuần: 0
Tất cả: 0