Page 202 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 202
Văn xuôi 201
LÊ VĨNH TÀI
THÀNH PHỐ TUỔI THƠ TÔI
1. Tôi sinh ra ở Ban Mê Thuột, thức hay ngủ gì thì sông suối
cũng rì rào ngay bên mình. Quê tôi miên man núi và rừng, xanh
um một màu lá, chói chang một trời nắng bụi, lầy lội những trận
mưa vào mùa. Từ thị xã đến làng quê, nhà cửa cũng theo thời gian
mà ngả màu cùng đất đỏ, con người cũng phai màu trong đất đỏ,
tử sinh cùng một màu đất đỏ. Màu đỏ của vùng đất như cái bánh
sô-cô-la tuổi thơ, ngọt ngào cả một kiếp người.
Thị xã Ban Mê Thuột hình thành dọc theo con suối Tam.
Phố núi trong tôi chính là những con suối của tuổi thơ. Khoan hãy
nói về những tên người tên đất, ngay tên của những con suối thôi
mà cũng đã bị nhầm lẫn như những phận người. Nước suối trôi
đi, nhưng những kỷ niệm với con suối thì đọng lại trong tuổi thơ
nghèo khó. Ban Mê Thuột có bao nhiêu con suối, mà một thời tiểu
học Nguyễn Công Trứ bao nhiêu thế hệ học trò đều nhúng chân
xuống lội bắt cá lòng-tong.
Bài viết này xin bắt đầu bằng một con suối tại Ban Mê
Thuột, mà thế hệ chúng tôi đã vô tình gọi sai tên là suối “BU-RI”,
thay vì “MAURY” (tạm đọc là MU-RI), cái tên gọi mà sau này tôi
mới biết nó đã có từ thập niên 1930.
Buri hay Maury?