Page 203 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 203

202     Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo…


                                Bắt đầu từ một con suối, như là một dẫn chứng về những
                         nhầm lẫn khi lớp hậu sinh chúng tôi lớn lên và gọi tên cho vùng
                         đất này. Cách gọi sai này suýt làm biến mất một phần lịch sử của
                         vùng đất. Chỉ là cái tên của một con suối nhỏ trong lòng thị xã Ban

                         Mê  Thuột,  nay  “xin  được  gọi  đúng  tên  người”.  Vì  bà  Hồ  Thị
                         Thơm, vợ ông Maury, là chị gái của bà Ba-Lô (mẹ của nhạc sĩ Phan
                         Ni Tấn), lại ở ngay trên đường Tôn Thất Thuyết, gần sát nhà tôi.

                         (Một người em gái khác của bà, là bà chủ của quán cà phê Bâng
                         Khuâng, giờ vẫn còn trên đường Phan Bội Châu).

                                Bà Hồ Thị Thơm là ai?

                                Giống như thác Nhà Đèn, suối bà Hoàng, suối Xanh… suối
                         Mu-ri cũng có chỗ sâu ngập đầu. Những đoạn uốn lượn quanh hồ
                         Piscine  và  đền  ông  Cảo  trước  khi  chảy  ra  cầu  Trắng,  mùa  mưa

                         nước dâng cao, chảy xiết, ngầu đục. Nhưng dù mưa hay nắng, con
                         suối này vẫn ít khi vắng mặt lũ trẻ chúng tôi. Khi tôi học tiểu học,
                         khu vực này chỉ toàn người Tàu. Con suối Maury ngang qua đây

                         đổi tên thành suối Tàu, những người Tàu-Nùng nấu rượu thơm
                         lừng cả con suối và trồng bắp cải cung cấp cho cả thị xã, mà sau
                         này tôi gặp lại trong thơ Lưu Quang Vũ “cái người Tàu kỳ lạ/ ngồi

                         dầm bắp cải giữa đêm khuya…”

                                Vì sao Maury?
                                Ban Mê Thuột thành “đại lý” (thuộc Phú Yên 1904, được vẽ

                         bản đồ 1905), nhưng đến năm 1923 tỉnh Daklak (người Pháp gọi là
                         Darlac)  mới  được  thành  lập.  Viên  Công  sứ  lúc  đó  là  Sabatier.
                         Ngay sau khi nhậm chức, viên Công sứ này đã có ý đồ “làm vua

                         một cõi” nên cấm không cho người Kinh lên lập nghiệp, mặt khác
                         ngăn các nhà tư bản Pháp lên lập đồn điền. Cho đến năm 1930,
                         sau khi thuyên chuyển viên công sứ Sabatier đi nơi khác, các nhà
   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208