Page 205 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 205

204     Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo…


                         Hồ Thị Thơm lên làm ăn sinh sống, sau này giới thiệu người cháu
                         cho ông Maury. Năm 1940 họ trở thành vợ chồng sanh được 3 trai,
                         1 gái. Từ năm 1955, ba người con trai lần lượt sang Pháp ăn học

                         cho tới ngày nay.

                                Năm 1945, thời thế thay đổi, ông Jean Maury trở về cố quốc,
                         nhưng vẫn đi về giữa hai nước. Năm 59 - 60, ông bỏ đồn điền ở
                         Buôn  Tur  vì  tình  tình  an  ninh.  Sau  Noel  1959  ông  Maury  bị  tai

                         biến, ngồi xe lăn trở về Pháp cho tới ngày ông qua đời. Tất cả sản
                         nghiệp của ông  đều giao lại cho  ông  Hồ  Tống  Hàm nhưng ông

                         này từ chối vì bận khai thác nhà thầu thực phẩm ở Pleiku nên ông
                         bà Võ Ngọc Huấn tiếp nhận. Ông bà Huấn cũng chính là người
                         chủ lô đất tại vị trí khách sạn Sài Gòn  - Ban Mê bây giờ. Trước

                         1975, ông bà Huấn đã bán một nửa cho tiệm vàng Thái Long xây
                         khách sạn Anh Đào, còn một nửa vẫn là biệt thự của ông bà. Cái
                         biệt thự kiểu Pháp có hai cầu thang hai bên dắt lên một cái sảnh,

                         rồi mới vào nhà. Nó đã biến mất khi Khách Sạn Thắng Lợi (tên
                         sau  này  của  khách  sạn  Anh  Đào)  dời  về  Km5,  nhường  chỗ  cho
                         khách sạn bốn sao Sài Gòn - Ban Mê. Cái biệt thự mà hình như

                         một thời giới kiến trúc sư Daklak tìm lại và tiếc nuối vì vẻ đẹp của
                         nó.  (Cái  thứ  hai  song  sinh  với  nó  nằm  sau  Nhà  thờ  Quân  Đội,
                         khuôn viên Tỉnh ủy bây giờ, cũng đã mất.)

                                Ngày 01/09/1965, ông Jean Maury qua đời tại nguyên quán
                         Talant, gần Dijon, nước Pháp. Ông Jean Maury tuy qua đời đã gần

                         55  năm  nay,  nhưng  suối  Maury  muôn  đời  vẫn  còn  đó,  vẫn  âm
                         thầm chảy qua thị xã và chảy mãi trong lòng những ai từng sống

                         chết một thời với thị xã mang biệt danh: Bụi Mù Trời, Buồn Muôn
                         Thuở. Không phải vô cớ mà giữa lòng thị xã phố núi lại có một
                         con suối mang tên một người Pháp.
   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209   210