Page 64 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 64

Văn xuôi                                                             63


                                Bệnh  viện  3  lúc  đầu  đóng  ở  làng  Vân  Trục,  huyện  Lập
                         Thạch, tỉnh Vĩnh Yên. Sau chuyển ra một khu rừng ở Quế Nhan,
                         nơi mà đồng bào nói “một con gà gáy ba tỉnh cùng nghe tiếng”

                         (Vĩnh  Yên,  Phú  Thọ,  Tuyên  Quang).  Dưới  những  tán  cây  rừng
                         xanh rì, rậm rạp, mà sau này tôi mới nghe tới đúng như câu thơ
                         của Tố Hữu “Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù”. Ở đây, sau

                         mỗi chiến dịch chúng tôi lại chăm sóc thương  binh và chuẩn bị
                         thuốc men, y cụ cho chiến dịch mới. Vợ tôi cũng đi làm nhiệm vụ
                         tổ chức dân công  phục vụ chiến dịch. Con gái chúng  tôi 3 tuổi,

                         phải gửi ở trại trẻ, trại của Hội Liên hiệp Phụ nữ, lại đến trại của
                         Tổng cục Hậu cần.

                                Ở chiến dịch Tây Bắc, trong các đoàn dân công, tôi gặp lại
                         một số em người dân tộc Tày ở Chiêm Hóa, nơi vợ chồng tôi đã ở

                         và sinh con gái đầu lòng. Khi chiến dịch Thu Đông diễn ra, các em
                         còn là những thiếu niên, nay đã đi dân công chiến dịch. Các em

                         vui mừng ríu rít, chỗ nào cũng gọi “anh Việt, anh Việt” (bí danh
                         của tôi là Nguyễn Ái Việt). Thế là đã có một thế hệ thanh niên nữa
                         bước ra tiền tuyến trong cuộc chiến đấu giải phóng dân tộc. Sau

                         chiến dịch, tôi được phái đoàn Chính phủ ra thăm tặng Huy hiệu
                         Bác Hồ. Chúng tôi trở về chỉnh quân, chuẩn bị cho chiến dịch Điện

                         Biên Phủ.
                                Trong  chiến dịch Điện Biên Phủ, tôi được phân công  phụ

                         trách một tuyến chuyển thương binh dài 200km, từ Tuần Giáo về
                         Yên  Bái.  Cứ  10km  bố  trí  một  trạm  đón  thương  binh.  Suốt  dọc

                         tuyến đó tôi đi lại như con thoi, kiểm tra các trạm không kể ngày
                         đêm,  mưa  gió.  Địch  bắn  phá,  bom  nổ  chậm  rải  khắp  nơi,  công
                         binh chưa kịp tháo gỡ cũng phải tranh thủ băng qua. Sống chết có

                         thể trong tích tắc, nhưng tất cả đều tập trung phục vụ cho thương
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69