Page 67 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 67
66 Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo…
thòng lọng thít lại, thít lại cho đúng đến ngày 7/5/1954, Điện Biên
Phủ đã hoàn toàn giải phóng.
Chu cha, mừng vui chảy nước mắt. Dân quân, bộ đội nhảy
múa, ôm nhau cười, ôm nhau khóc. Váy áo Thái, áo chàm Tày, vải
nâu đồng bằng Bắc bộ, quân phục bộ đội… chan hòa niềm vui vào
nhau. Có bao nhiêu gà, heo nuôi giết hết để ăn mừng. Đồng bào
dân tộc quanh vùng mang rượu cần, trâu bò, gà vịt ra tặng cho
bộ đội.
Hàng ngày dân công lại sửa đường, gỡ mìn và chuyển tiếp
thương binh về tuyến sau. Hàng đoàn tù binh thất thểu, đi chân
đất vác giày đinh trên vai (bắt đi đất để cho chúng không chạy
trốn được), kèm chúng là những anh bộ đội Việt Nam mang súng,
nhỏ bé mà hiên ngang. Chúng tôi còn cho hàng binh cả gạo và
thuốc men. Họ vui mừng xúc động, cám ơn ríu rít.
Trong những ngày tháng lịch sử này, phần thưởng cao quý
nhất tôi được nhận, lại là một “Huy hiệu Bác Hồ” nữa do phái
đoàn Chính phủ ra úy lạo mặt trận trao tặng.
Tôi được về An toàn khu Việt Bắc dự hội nghị mừng công
của toàn ngành Quân y, được tuyên dương Chiến sĩ thi đua Quân
y, chiến sĩ Điện Biên Phủ. Và được đề nghị tặng Huân chương
Chiến công hạng Hai. Khi trở về Hà Nội, Huân chương của tôi đã
được Bộ Quốc phòng gửi tới Văn phòng Quốc hội để trao tặng,
nhân ngày liên hoan chiến thắng.
Tôi vô cùng tự hào không chỉ được ở bên Chính phủ, được
chính Bác Hồ, bác Tôn, các đồng chí cách mạng lão thành dạy bảo,
hướng dẫn; mà còn là người chiến sĩ dân tộc thiểu số Tây Nguyên
duy nhất, được đóng góp sức lực nhỏ bé của mình cho chiến
thắng Điện Biên Phủ vĩ đại của đất nước.