Page 76 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 76
Văn xuôi 75
Đến ba bốn giờ chiều, nắng vẫn còn gay gắt, mặt đường đặc
kín người gồng gánh, lục đục đi tản cư.
Đó là tình cảnh đau thương cuối cùng mà tôi chứng kiến tại
Buôn Ma Thuột. Buôn Ma Thuột của tôi hào hùng trong máu lửa
và nước mắt. Và tôi còn nghĩ, trong lịch sử đấu tranh, thì Buôn Ma
Thuột là hình ảnh thu nhỏ bao nỗi đau thương, ý chí quật cường
của dân tộc. Trong cuộc tổng tấn công và nổi dậy năm Mậu Thân
1968, có đến 18.000 người dân Buôn Ma Thuột xuống đường và
bị đàn áp đẫm máu, có khác chi các cuộc biểu tình Xô Viết
Nghệ Tĩnh năm 1930 - 1931, có khác chi hào khí của cuộc Khởi
nghĩa Nam Kỳ năm 1941!
***
Tôi lại ngồi bên quán cóc cà phê. Nghe rất êm tiếng ba bốn
chiếc xe máy chạy tới. Mấy thanh niên ghé uống cà phê. Họ trò
chuyện thật sôi nổi. Thì ra, mấy anh bạn trẻ này rủ nhau vào rừng
tìm kiếm hoa phong lan.
Hoa phong lan, hoa phong lan. Tôi đã ở trong rừng già chín
mười năm, có thể nói là đã ăn ở với bạt ngàn hoa phong lan trên
tầng cao, dưới tầng thấp. Có khi, trên hai cây tôi buộc dây võng,
có hoa phong lan sống gửi ở đó. Thế mà lạ lùng thay, tôi và đồng
đội hầu như không để ý gì đến hoa phong lan dày đặc bên mình.
Hẳn đó cũng là điều đặc biệt của cuộc sống chiến tranh.
Thời bình đã lâu rồi, yêu cầu đa dạng, biết đâu nay mai tôi
lại nhập cuộc với đám trẻ, vào rừng lặn lội tìm kiếm phong lan,
săm soi cái đẹp. Còn giờ đây, tôi chờ ly cà phê nhỏ giọt và ngắm
nhìn vẻ đẹp của Ban Mê.