Tôi đến Đức Cơ mùa sương lạnh
Nắng dã quỳ đã tắt
Một khuôn viên được sưởi ấm bằng hoa
Hai ngàn ngôi mộ có tên, không tên
Thắp lên mùa bình yên
Người đi đòi đất bên này
Người đi dập lửa bên kia**
Họ đã đi đòi lại vầng trăng
Cho chồi biếc không bao giờ cộc ngọn
Khăn tang không trắng cánh đồng
Họ để hương cho đời
Nỗi đau vuông vức còn lại
Tình ta mang theo
Đêm qua tôi thấy đom đóm về tháp chuông nhiều thế
Những ánh mắt buồn cửa bể
Tuổi đôi mươi khao khát đi... về
Những hồn thiêng như sương bay mờ ảo
Những hồn thiêng như mây chín sắc
Đẹp đến tận cùng trong suốt
Thủy tinh.
(*) Huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai.
(**) Nhiều liệt sĩ hy sinh ở chiến trường Campuchia cũng được đưa về đây.
Hồ Hồng Lĩnh
Hội viên Chi hội Văn học, Hội VHNT Đắk Lắk
Tạp chí Chư Yang Sin số 361 (9-2022)
Hôm nay: 0
Hôm qua: 0
Trong tuần: 0
Tất cả: 0