Tôi nhặt được lời hát giao duyên bên dòng nước đỏ tình yêu
Cuối mùa khô em đặt trên gốc rạ
Câu giao duyên nức nở
Ngày đôi ta đối nhau sau buổi chợ phiên níu chỉ đỏ,
áo thêu da trời
Tháng tháng năm năm tưởng câu ca chết lặng đáy suối cạn
Người quê mình mấy người còn nhớ câu hát đối
Em đã lên chức bà, thêu mũ bảy màu
cho cháu ngoại đáng yêu
Trước ngôi nhà trình tường cây mọc dầy mái đá
Tôi thẫn thờ nhặt câu ca bỏ ngỏ mấy chục năm
Lời hát giao duyên kể về nỗi niềm cô gái thương thầm
chàng trai
Sợ cha mẹ nên trốn tình vào câu hát
Tôi ngày ấy mồ côi khờ dại
Không có bạc trắng và quy ước bắt buộc đổi tên
Tôi không hiểu ám hiệu trong lời giao duyên
Nên suốt đời lang thang trong miền dân ca cũ
Nay trở về với cái tên thuở nhỏ
Gặp lại em năm nào trong vẳng vọng giao duyên
Em mười lăm của tôi
Lịch như chưa từng giở,
Rồi tôi chưa lỡ bước...
Phùng Hải Yến
Tạp chí Chư Yang Sin số 361 (9-2022)
Hôm nay: 0
Hôm qua: 0
Trong tuần: 0
Tất cả: 0