Page 162 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 162

Văn xuôi                                                            161


                         doanh trại mới hôm qua còn thẫm xanh màu lá giờ đây đã biến
                         thành  một  cánh  đồng  mây  trắng.  Những  chùm  hoa  bung  nở,
                         những cánh trắng mỏng mảnh và tinh khôi như những cánh tay

                         xòe tí xíu. Những mong manh có thể làm nên những biến động
                         rụng  rời.  Chỉ  sau  một  đêm  mọi  thứ  đã  khác,  tôi  ngơ  ngác  làm

                         quen với miền thơ vừa hiện diện, căng ngực hít hà mùi hương lần
                         đầu tiên được cảm, sắc hoa lần đầu tiên được ngắm.

                                Ngày  nghỉ,  tôi  mượn  chiếc  xe  đạp  của  Trung  đội  trưởng
                         tranh thủ làm bạn với những cung đường. Tôi đã lại choáng ngợp

                         trước những rừng cao su tít tắp ngay hàng thẳng lối, vừa có sự
                         hoang sơ của thiên nhiên, vừa như có bàn tay sắp đặt. Vào mùa
                         thay lá, từng lớp lá cao su khô giòn rải thảm giữa những hàng cây

                         xám, lớp thảm vàng nâu thơm mùi nắng  rộn rạo dưới chân tôi.
                         Rung cảm trước cảnh tình ấy tôi đã mang sách vào rừng ngồi đọc
                         trên thảm lá, lòng nghĩ về một nước Nga xa xôi với khung cảnh

                         diễm  lệ  của  mùa  thu  vàng  qua  những  vần  thơ  của  nữ  sĩ  Olga
                         Berggoltz viết về thành phố quê bà, nơi có những tấm bảng nhỏ
                         với dòng chữ “đừng chạm vào cây mùa lá rụng”.

                                Những ngày đầu, dù đã đến Ban Mê nhưng tôi nào đã được

                         chạm vào Ban Mê. Là bởi Hòa Thắng là xã vùng ven, cách trung
                         tâm thành phố tám cây số, và tôi là một người lính về đơn vị nhận
                         nhiệm  vụ  chứ  đâu  phải  đi  du  lịch.  Tôi  đã  có  những  ngày  sống

                         giữa Ban Mê và mơ về Ban Mê như thế. Tôi thấp thỏm chờ đến
                         ngày được “ra mắt” Ban Mê. Rồi ngày ấy cũng đến. Vẫn chiếc xe

                         đạp ấy, vào một  ngày cuối tuần tôi thong dong  lên phố. Tôi đã
                         chạm bước nơi Ngã Sáu huyền thoại với biểu tượng Chiến thắng
                         Buôn Ma Thuột với điểm nhấn là mô hình chiếc xe tăng, tôi đã tìm

                         đến Thư viện tổng hợp tỉnh, tôi đã đạp xe qua những cung đường
   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166   167