Page 167 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 167
166 Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo…
đất xa tít tắp chỉ gặp trong văn học. Tất cả những vọng tưởng ấy
đã chạm đến những miền cảm xúc nguyên sơ trong trẻo nhất, lưu
giữ như những tệp thư mục đầu tiên của thanh xuân tôi. Một Ban
Mê trong tôi dù ngắn ngủi nhưng để lại rất nhiều hoài niệm. Cô
gái nhà dưới rặng hoa anh đào năm ấy như vẫn ở đâu đó dưới
những rặng anh đào. Cô gái tôi gặp trên đường về trong buổi lên
thành phố và đã đạp xe theo dọc lối năm xưa như vẫn đạp xe đâu
đó trên những cung đường xanh Tây Nguyên, thả tóc mây bắt
nắng vàng lấp lóa gọi bước chân tôi. Và cô gái tên Hương gốc Hà
Tĩnh làm trong xưởng phân vi sinh gần đơn vị chúng tôi vẫn ghé
chơi nữa, dù ngắn ngủi nhưng đã chớm đến thân tình. Ngày chia
tay Ban Mê, đêm trăng vằng vặc trải dọc con đường, tôi nắm tay
em, cả hai đều không nói, chỉ có trăng và tiếng côn trùng thầm thĩ.
Và còn nữa, những người chị, người em suốt một năm gắn bó,
tặng nhau trái mãng cầu vừa hái, cho nhau vài thứ rau củ tự tay
trồng. Sự hồn hậu sẻ chia đã kéo gần những khoảng cách vùng
miền, để khi xa gọi thương, gọi nhớ. Một năm ấy đã gói tôi với
Ban Mê trong một dự phần tuổi trẻ lấm láp bụi đỏ ba-zan.
Một năm ấy tôi đã chạm vào Ban Mê, để rồi mãi mãi thấy
đang chạm tay vào một miền bí ẩn. Tôi hiểu, Buôn Ma Thuột đã
và sẽ luôn là chiếc cầu nối để tôi hay ai khác muốn tìm hiểu sâu
hơn về Đắk Lắk, về Tây Nguyên ở những khu vực xa hơn, đậm
đặc chất bản địa hơn, nơi những giá trị văn hóa hiện tồn. Tuổi trẻ
như mây trôi trên trời xanh năm tháng. Ngoảnh lại tôi vẫn ôm
trong mình một mảnh ký ức Tây Nguyên, ký ức Ban Mê mà dù đã
nhiều lần trở lại thì tôi vẫn giữ nó như một bảo tàng nhỏ về thuở
ban đầu, như một miền riêng chẳng bao giờ phai nhạt.
Ban Mê của tôi ơi, quay quắt một lối về…