Page 166 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 166
Văn xuôi 165
đoàn lấy tôi về lại Cam Ranh làm nhân viên Ban Chính trị. Từ ấy,
tôi vừa làm công việc của một người lính vừa dành thời gian viết
văn, viết báo. Tôi dự định sau thời gian làm nhiệm vụ tại Trường
Sa trở về sẽ quay lại Ban Mê thi vào Sư phạm Tây Nguyên. Nhưng
cuộc đời có những ngã rẽ không hẹn trước. Cảnh sắc và con người
Ban Mê đã dắt lối, kết duyên tôi với chữ để tôi theo mãi đến tận
bây giờ. Mảnh đất Tây Nguyên đã bắc cây cầu để tôi đến với văn
chương và cũng nhờ văn chương tôi đã có cơ hội để quay lại vùng
đất Tây Nguyên duyên nợ.
Dù đã nhiều lần trở lại, đã chứng kiến những đổi thay lớn ở
Buôn Ma Thuột thì trong tôi vẫn là một Ban Mê của năm tôi hai
mươi tuổi, vẫn có một Ban Mê trong tim thay vì những cập nhật
sau này. Năm tháng trôi xa, tôi vẫn vẹn nguyên một miền nhớ
thuở ban đầu. Lần đầu tiên tôi biết đến cách ăn tiết canh bằng đĩa
kèm bánh tráng, lần đầu tiên tôi biết ăn hột vịt lộn theo cách để
quả trứng trên chiếc chén nhỏ cầm thìa đập dập vỏ khoét lỗ phía
trên rồi rắc tiêu muối vào dầm đều mà xúc từng muỗng một. Lần
đầu tiên tôi biết ra rẫy hái bơ về dấm chín và dằm bơ với muối lạc
ăn với cơm. Lần đầu tiên tôi đã choáng ngợp đến ngất ngây trước
biển mây la đà mang mùi hoa cà phê bung nở. Tôi vẫn nhớ bàn
tay trầy xước khi hái cà phê tuốt từng búi quả xuống tấm bạt lót
dưới gốc, tuốt hết cây thì dồn quả vào bao chuyển sang cây khác.
Mỗi đầu rẫy là những bao cà phê đủ sắc màu chồng lên nhau ngất
ngư để xe cày vào gom chở về phơi. Vẫn còn đó trong tôi những
cung đường đất đỏ, những chàng trai Tây Nguyên với vẻ đẹp lao
động lẫm liệt trên những chiếc xe cày ngất ngưởng làn da nâu bắt
nắng chiều lấp lóa, những cô gái mắt sâu thẳm khỏe khoắn hòa
nhịp cùng thiên nhiên. Đâu đó trong tôi vẫn còn trang sách buông
lơi trong rừng cao su mùa thay lá cùng viễn tưởng về một vùng