Page 217 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 217
216 Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo…
chấp chới trên cao. Tiếng ca vang lừng, trời mây cao nguyên thấm
đượm đam mê. Ngàn xưa đất đỏ, ngàn xưa nỗi nhớ của buổi sáng
đong đầy tất cả như hôm nay. Điếu thuốc châm trên môi, nhìn trời
dâng tình xa xăm. Tôi hỏi chị Mai: “Cái tên Buôn Ma Thuột có tên
tự bao giờ? Sao nghe hay và lạ thế chị nhỉ?”. Cả một câu chuyện
lịch sử, địa danh học, ngôn ngữ, văn hóa bản địa đã tạo nên một
cái tên rất đặc trưng. Chỉ nhớ là người Pháp gọi vùng đất này là
Ban Mê Thuot, rồi người Việt dần đọc và viết thành Ban Mê
Thuột. Sau năm 1975, thành phố lại được gọi theo tên hành chính
là Buôn Ma Thuột cho đến tận bây giờ. Ấy vậy mà địa danh này
cũng có nhiều cái tên được không ít người sử dụng một thời dù
không chính xác nào là Buôn Ma Thuộc, Buôn Ma Thuật, Ban Mê
Thuột, Ban Mê Thuộc, Ban Mê Thuật, Bản Mế Thuột, Bản Mế
Thuật. Nhiều người trẻ thấy dù từ nào đi nữa thì cũng chỉ có 3 từ
viết tắt BMT, nên gọi BMT cho dễ nhớ, khỏi nhầm lẫn. Chưa đâu
tôi lại thấy một thành phố lại có nhiều tên gọi như thế, nhiều cách
suy diễn như thế. Nhưng đấy chính lại là tình yêu, tình yêu ban
sơ, chân chất, ngọt ngào dành riêng cho thành phố cao nguyên
đầy huyền thoại này. Mỗi người sẽ có một tên gọi theo cách yêu,
cách nhớ của riêng mình. Riêng tôi, nếu được cho phép, tôi sẽ gọi
là thành phố sử thi, thành phố của cao nguyên thần thoại. Buôn
Ma Thuột bâng khuâng như muốn nói với tôi điều gì và tôi chờ
đợi thật lâu để nói rằng: Tôi yêu phố núi này!
“Chị dẫn em đến nơi khá mới mẻ và đặc biệt này. Chắc chắn
em sẽ thích!”, chị Mai cười bí ẩn. Chúng tôi lại bon bon một hồi rồi
dừng xe ở một con đường nhỏ, be bé, xinh xinh. “Ôi, Đường Sách
Cà phê Buôn Ma Thuột Hay quá!”, tôi reo lên. Ở ngay trung tâm
thành phố Buôn Ma Thuột, con đường Sách dài tầm hơn 100m từ