Page 222 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 222

Văn xuôi                                                            221


                         phân công từ trước, tôi đại diện cho chú Hữu và Lam giới thiệu
                         mọi  người  và  thưa:  “Lam  và  H’Met  yêu  nhau,  nay  gia  đình  từ
                         ngoài Huế vào thưa chuyện với nhà gái, với bố Y Đin cho hai em

                         được kết hôn. Vì đường sá xa xôi, điều kiện hạn chế nên mong
                         nhà gái tạo điều kiện hết sức để cho Lam và H’Met đến được với
                         nhau theo truyền thống cưới hỏi của địa phương đây ạ”. Nói rồi,

                         chúng tôi bày biện quà cáp dành tặng cho gia đình. Ông Y Đin có
                         vẻ thông cảm, ông quay ra bàn với mọi người trong nhà và quyết
                         định rằng: “Gia đình bố rất vui được gặp mặt nhà trai. Thống nhất

                         cho hai cháu đến với nhau. Tuy nhiên, gia đình là theo Đạo nên bố
                         phải lên hỏi cha xứ H’Ring mới quyết định nghi lễ được”. Và ông

                         hẹn sáng mai là ngày Chủ nhật, ông đi lễ xong sẽ trình bày với
                         cha, đồng thời dặn dò chúng tôi yên tâm. Đoạn ông Y Đin quay
                         sang chàng rể tương lai và con gái nói: “Hôn nhân của đồng bào

                         đây  là  tự  nguyện,  tự  tìm  hiểu.  Bố  chỉ  nói  rằng  đã  làm  vợ  làm
                         chồng của nhau thì phải chung thủy. Bố gả con rồi, từ đây các con

                         phải có trách nhiệm với nhau, cũng là trách nhiệm với bố, với gia
                         đình, với buôn làng ta”. Lam và H’Met dạ ran.

                                “Bây giờ cho gia đình bố mời cơm nhà trai. Mọi người tự
                         nhiên dùng bữa nhé”, ông mời, giọng vui lên hắn. Chúng tôi cảm

                         thấy yên bụng, nỗi lo đã bớt phần nào. Nói xong ông ra hiệu cho
                         người nhà xuống bếp bưng thức ăn lên. Lam cũng mở quà lấy bia
                         và gà ra mời mọi người. Sau đó, người nhà hai bên nội ngoại của

                         H’Met lại kéo tới 4-5 người nữa. Chúng tôi mở bia và cùng nâng
                         chén, không khí dần cởi mở, câu chuyện rôm rả hẳn lên. “Bố và

                         buôn ở đây di cư từ Đăk Tô, tỉnh Kon Tum tới đây hơn 40 năm rồi.
                         Ngày ấy vất vả lắm”. Ông kể rằng khi đến đây rừng núi bạt ngàn,
                         âm u. Ngày ấy, sau chiến tranh, bà con bên Đăk Tô thiếu ăn, phải
   217   218   219   220   221   222   223   224   225   226   227