Page 224 - Tác phẩm văn học nghệ thuật, báo chí - Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ CHí Minh
P. 224

Văn xuôi                                                            223


                         đến  bên  chiếc  gường  được  mẹ  H’Met giăng  mùng  sẵn  ngủ  một
                         giấc rất sâu, có cả cơn mơ thoảng hương thơm bổi hổi được chắt
                         từ nắng mưa sương gió cao nguyên.

                                Tầm 4h sáng, tiếng chuông nhà thờ ngân lên. Tiếng gà gáy

                         xa xa báo hiệu ngày mới ông Y Đin và gia đình dậy sửa soạn đi lễ.
                         Độ 6h ông về, tôi mới thức dậy lang thang trên con đường buôn
                         H’Ring.  Nắng  sớm  Tây  Nguyên  trên  những  con  đường  đất  đỏ,

                         thảm hoa dại, màu xanh nương rẫy thổi vào ta một cảm giác vừa
                         thân  thuộc,  bình  yên,  vừa  hoang  dã,  kiêu  hùng.  Sương  vẫn  còn
                         đọng trên lá cành, không khí thật dễ chịu. Trong buôn mùa này

                         phảng phất mùi hương thầm kín của bao nhiêu là hoa. Những hoa
                         cà phê trắng rẫy xa gần, hoa bơ bung xõa góc sân, hoa xòi thơm

                         hồng đốm lửa và bạt ngàn hoa dại đầy màu sắc nở rực trên con
                         đường đất đỏ. Mùi lá điều khô mục, mùi cây nứa mới cưa, mùi hồ
                         tiêu mới hái, mùi đất ba-zan mới cày… thấm đẫm chất và sức vóc

                         cao nguyên. Góc này bình yên mỗi sớm nắng về... Sau bữa sáng,
                         ông Y Đin mời tôi và chú Hữu ngồi uống trà. Ông trình bày việc
                         gặp cha: “Cha biết hoàn cảnh của Lam và H’Met cả rồi. Cha nói

                         rằng nên cho hai gia đình tự tổ chức với nhau. Sau khi H’Met sinh
                         con rồi mới tính chuyện liên quan đến nghi lễ nhà thờ”. Và ông

                         cũng chia sẻ bỏ qua các lễ vật như chiêng ché, bỏ qua lễ hỏi. “Bố
                         biết hoàn cảnh của hai gia đình. Những thứ đó không cần thiết
                         nữa. Cần thiết nhất là hai con hạnh phúc!”. Sau đó, hai bên thống

                         nhất sẽ tổ chức lễ cưới ở bên nhà trai theo nghi thức của người
                         Kinh. Mọi chuyện trở nên gọn nhẹ. Ngày giờ thì sau khi về sẽ báo

                         lại  cho  nhà  gái.  Nói  rồi,  ông  gọi  mẹ  H’Met  chuẩn  bị  đồ  nhắm,
                         rượu thì có người em vợ mang xuống. Tiệc lại bày ra, tôi uống đôi
                         chén rồi xin phép đi tham quan cảnh trí quanh vùng.
   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229